Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong ?
Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giã gia đình một dửng dưng...
- Li khách! Li khách! Con đường nhỏ
Chí lớn chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại!
Ba năm mẹ già cũng đừng mong!
Ta biết người buồn chiều hôm trước
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt
Một chị, hai chị cùng như sen
Khuyên nốt em trai dòng lệ sót.
Ta biết người buồn sáng hôm nay
Trời chưa mùa thu, tươi lắm thay
Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc
Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay...
Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay
Chị thà coi như là hạt bụi
Em thà coi như hơi rượu say...
(1940)
Nguồn: Thơ Thâm Tâm, NXB Văn học, 1988.
Bài đăng phổ biến
- Nguyễn Tuấn Khoa: Ngày trở về của Thâm Tâm:
- Cái lấy nỏ của vua An Dương - Thâm Tâm
- Ngày trở về của Thâm Tâm - Tản văn: Nguyễn Tuấn Khoa
- Ca khúc "Mầu máu Ti gôn", Nguyễn Tuấn Khoa trình bày
- Sâm nhung mấy chuyến lòng đau với tình - Thâm Tâm
- Cái sừng trên đầu sư tử - Thâm Tâm
- Tống biệt hành, Tố Loan trình bày
- Một chiều khơi gió - Thâm Tâm
- THUỐC MÊ - Truyện vừa của Thâm Tâm
- Huyền thoại TTKH và Hai sắc hoa Ti-gôn - Thụy Khuê, Đài RFI, Văn học Nghệ thuật
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét