Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Can trường hành

Trăm giàn lý đỏ đã lên hoa
Tâm sự như in cảnh ác tà
Đạo nghĩa hoài đem chơi bạn quỷ
Thân hình hậu gửi kết duyên ma
Ngậm lời tráng khí, chim bằng ốm
Chuyện lúc thương tâm, gái điếm già
Gió thốc hàng hiên, lười viễn mộng
Mưa rào mặt cát, gợi ly ca
Phiếm du mấy chốc đời như mộng
Ném chén cười cho đã mắt ta
Thà với mãng phu ngoài bến nước
Uống dăm chén rượu quăng tay thước
Cái sống ngang tàng quen bốc men
Thù với hào hùng chí thiếu niên,
Vỗ vai sang sảng giọng Bình Nguyên.
Chàng là bậc trẻ không biết sợ
Đôi mắt hồng say sao Hoả lên.
Múa lưỡi đánh tan ba kẻ sĩ
Mềm môi nốc cạn một vò men,
Mấy lần thù trả thân không chết
Khắp xóm giang hồ khét họ tên.
Vợ con thí tất cho thiên hạ
Yêu rất ban ngày, ghét rất đêm.
Thi với người nằm say bóng liễu
Thi với người chờ mong kẻ rượu
Lòng thênh thênh nhẹ gió thu sơ
Nghĩa khí ngàn năm gió chẳng mờ!
Hay đâu kẻ vũ đất Lương Yên
Một sớm nghe bùng cơn gió lên,
Xách gói sang Nam không hẹn lại
Chỉ hiềm chẳng đụng đến cung tên!
    Ngươi chẳng thấy
Thao thao Hồng Hà vạn thuở chảy
Nước mạnh như thác, một con thuyền
Ta lênh đênh hoài sầu biết mấy!
    Ngươi chẳng thấy
Lồng lộng Tây hồ xanh như thu
Giai nhân, danh sĩ đua ngao du
Cùng ta tri kỷ không ai ở
Vì đời ta cũng không an cư.
    Ngươi chẳng thấy
Vì đời ta buồn như thế đấy
Cho nên tri kỷ tếch phương trời
Chén rượu ngồi suông vắng cả người!

Hôm nay lại nở hoa lý đỏ
Trong rượu vân vân... bao vết cũ
Ngươi chẳng thấy rằng hoa như tim
Hoa nát lòng ta đau vạn thuở.

1944
Nguồn: Thơ Thâm Tâm, NXB Văn học, 1988.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét